Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

Tâm Thư Của 1 ANH Du Học Sinh Nước Ngoài Gửi C7 Phương Mỹ Chi

Tâm Thư Gửi Bé Phương Mỹ Chi

20 tháng 10 2013 lúc 4:09
Thân gửi bé Phương Mỹ Chi và gia đình!

Từ khi tình cờ đọc báo và xem con hát trong chương trình Giọng Hát Việt Nhí (GHVN), chú đã trở thành một người hâm mộ (fan) cuồng nhiệt giọng hát của con và luôn dõi theo con qua Internet. Là một du học sinh xa xứ, chú đã khóc rất nhiều khi nghe con hát bài Quê Em Mùa Nước Lũ và đối với chú, con là người hát hay và truyền cảm nhất mà chú được biết. Chú cám ơn con đã mang lại cho chú những giây phút bồi hồi xúc động, lặng người để thưởng thức những bài hát đậm đà bản sắc quê hương mà con trình bày rất thành công trong thời gian qua.


Theo dõi những sự kiện xảy ra gần đây với con, cũng giống như bao người hâm mộ khác, chú rất vui mừng nhưng cũng có những nỗi lo nhất định dành cho con và sự thành công nhanh chóng của con sau khi cuộc thi kết thúc. Mấy ngày nay chú cứ nghĩ về con mãi, nên mạo muội viết mấy dòng tâm thư để giãi bày lòng chú. Hy vọng những lời chú ghi đây có thể đến được với con và gia đình, để con biết tình cảm không của riêng chú mà hàng triệu người hâm mộ trong và ngoài nước dành cho con là lớn lao như thế nào.

Đầu tiên, chú muốn con biết là chú rất hài lòng với những gì con đã thể hiện trong quãng thời gian khó khăn trong và sau cuộc thi GHVN. Con là một đứa bé tuy tuổi còn nhỏ nhưng rất thông minh và biết cư xử. Chú biết thời gian đầu con rất bỡ ngỡ khi đột nhiên trở nên nổi tiếng và hằng ngày phải tiếp rất nhiều người hâm mộ và phóng viên báo chí đến tận nhà, phá đi bầu không khí yên bình của gia đình và khu xóm. Nếu là một đứa trẻ kém bản lĩnh, con hẳn phải rất sợ hãi và trốn tránh sự quan tâm quá mức của mọi người dành cho mình. Nhưng con đã không làm thế. Con luôn thân thiện, nở nụ cười và tiếp tất cả mọi người, dù chú biết trong lòng con nhiều khi rất mệt mỏi. Đó là sự trưởng thành mà không nhiều đứa bé ở tuổi lên mười có thể làm được.

Con còn là một đứa trẻ cư xử lễ phép với người khác. Chú xem nhiều những lần con được phỏng vấn trên sân khấu, con trả lời rất ngây thơ, ngắn gọn và ngộ nghĩnh, rất được lòng người lớn. Chú biết một cô bé với cặp kính cận ắt hẳn phải là một cô bé ham học và thông minh, và đúng như chú nghĩ, con đã khôn khéo giao tiếp ứng phó tốt với mọi người, dù chú biết đó chỉ là một phần nhỏ trong tính cách đa dạng của con thôi. Những khi con ở bên bè bạn đồng trang lứa, con trở lại là một cô bé tinh nghịch, vô tư và hồn nhiên với lứa tuổi của mình. Chú bất ngờ nhưng cũng rất thán phục cách ứng xử thông minh của con trước người hâm mộ.

Điều đó chứng tỏ bên cạnh nỗ lực của bản thân, gia đình con đóng một vai trò hết sức quan trọng trong việc giáo dục, dìu dắt con từ những ngày đầu nổi tiếng đến việc che chở cho con trước sóng gió của dư luận. Và chú phải cảm ơn ba mẹ, cô Út và chị con đã làm tốt “công tác tư tưởng”, cũng như bảo vệ con để con luôn hồn nhiên và đáng yêu như vậy. Chú biết vốn là một đứa bé thông minh, con hiểu những gì xảy ra với mình trong lúc sóng gió, nhưng con đã vượt qua một cách rất bản lĩnh, rất xứng đáng với danh hiệu Thần đồng Dân ca mà mọi người dành cho con.

Tuy khen con là vậy, nhưng chú biết con vẫn là một cô bé mười tuổi, vẫn còn mỏng manh non nớt trong cả cuộc đời phía trước. Sẽ có những bài học con cần phải học, và sẽ có những lúc con cảm thấy đau đớn bị tổn thương sau này. Là người của công chúng không dễ một chút nào đâu con à. Mọi thứ đều có mặt phải và mặt trái của nó. Bây giờ con đã là một người nổi tiếng, rất nhiều người biết đến con, danh lợi tiền bạc tất nhiên sẽ theo đà thành công của con mà tăng cao. Chú thương con vì mới mười tuổi mà con đã là thu nhập chính của gia đình, đã biết đến tiền cát-xê và thu nhập đi diễn, trong khi đa phần các bạn tuổi con đang hồn nhiên ăn học và vui chơi, không phải lo toan kinh tế cho gia đình như con.

Tất cả vì giọng ca trời phú ngọt ngào của con đó.

Sự nổi tiếng của con cũng đi kèm với sự riêng tư bị đánh mất. Giờ đây con không thể vô tư tung tăng trên đường mà không ai nhận ra nữa. Con cũng không thể vui đùa trong công viên với các bạn mà không bị fan chụp hình hay quay phim. Con không còn có thể phát ngôn tùy thích như lúc con chưa nổi tiếng, vì bây giờ nhất cử nhất động của con đều có người theo dõi và cập nhật. Nói chung, trừ khi có phép màu quay thời gian lại trước khi con thi GHVN, cuộc sống của con sau này sẽ mãi mãi không giống như lúc trước nữa con à.

Đó là cái giá con phải trả cho sự nổi tiếng của mình mà theo chú nghĩ là công bằng. Người ta hâm mộ con tức là họ đã “say nắng” giọng hát con, và con đã là một phần trong trái tim họ, thì họ có  mong muốn biết mọi thông tin về thần tượng của mình. Đó là điều hết sức bình thường trong cuộc sống thôi con ạ. Công chúng có quyền thể hiện sự  yêu mến với một ai đó, người mà họ ngưỡng mộ về tài năng và nhân cách, giống như trường hợp của con vậy. Tiếng hát con đã chạm đến trái tim họ, chinh phục họ, và sự thể hiện cuồng nhiệt của một số fan hâm mộ trong thời gian qua là một trong những cách họ đáp lại ơn đó của con.

Nhưng chú lo rằng trong phước đó thì có họa đó. Công chúng có thể tung hô, đưa con lên đỉnh cao danh vọng thì họ cũng có thể đưa con xuống tận cùng đau khổ. Giờ đây con đã rất nổi tiếng, chiếm được cảm tình của rất nhiều người, thì khán giả càng khắt khe hơn. Khi yêu ai đó, thì mình mong muốn người mình yêu phải luôn hoàn hảo trong mọi mặt con ạ. Họ đã quen với xuất thân của con, giọng hát của con, khi sự xuất hiện của con không còn bất ngờ như khi con thi GHVN nữa, thì con phải nỗ lực làm mới hoàn thiện mình để không trở nên nhàm chán trong mắt khán giả. Và điều này thì đối với một cô bé lên mười là khó khăn gian nan lắm đó con.

Đã có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng suy sụp chỉ vì một bài báo trên mạng, một lời nói bóng gió hay một sự hiểu lầm nào đó. Làm nghệ sĩ tức là làm dâu trăm họ, con phải học cách sống trong dư luận và vượt qua nó. Chú biết có những ca sĩ nổi tiếng ở nước ngoài mất ăn mất ngủ vì một bài báo xuyên tạc không đúng sự thật, đêm về họ khóc thầm mà không ai biết. Người lớn còn như thế, huống hồ một đứa trẻ nhỏ tuổi như con. Chú mong con hãy cố gắng giữ mình, có cái đầu lạnh trước báo chí và dư luận, thể hiện mình là một người xứng đáng có chỗ đứng trong lòng công chúng. Con phải hết sức cẩn thận ý tứ, lởi ăn tiếng nói, vì từ giờ phút này mọi hành động hay lời nói của con đều có thể là đề tài khai thác của báo chí. Và trong số họ thì có người tôn trọng khán giả, viết đúng sự thật, nhưng cũng có người chỉ muốn giựt tin để lôi kéo khán giả, bẻ cong ngòi bút tạo scandal xuyên tạc nghệ sĩ. Đa số người hâm mộ như chú không có cơ hội tiếp xúc trực tiếp với con, thì cơ quan báo chí và các trang mạng là kênh thông tin duy nhất để mọi người biết về con. Và nếu con không khéo léo thì chỉ một bài báo thôi cũng có thể biến con từ chỗ được lòng đến mất lòng khán giả. Đó là sức mạnh lèo lái dư luận của báo chí đó con.

Gần đây chú được biết con có ký hợp đồng với công ty của ca sĩ Quang Lê. Cảm nhận đầu tiên của chú là chú rất mừng, vì tài năng của con đã được một người nghệ sĩ lớn trong nghề công nhận. Cũng là một người theo đuổi dòng nhạc dân ca và trữ tình, Quang Lê là một trong số ít nghệ sĩ hải ngoại nổi tiếng trong và ngoài nước, thành công vì sự nỗ lực không mệt mỏi của mình. Là nghệ sĩ đã khó, là nghệ sĩ có chỗ đứng trong lòng khán giả còn khó hơn gấp bội con ạ. Chính vì thế, chú tin với sự dìu dắt của một đàn anh đi trước, con đang đi đúng hướng để phát triển sự nghiệp còn non trẻ của mình.

Chú rất thán phục cô Út con. Có thể nói thành công của con hôm nay sẽ không bao giờ có được nếu không có sự dạy dỗ của cô Út. Trời cho con giọng ca ngọt ngào, truyền cảm, và chính cô Út là người phát hiện và nuôi dưỡng tài năng đó của con. Chú biết cô con là một người thầy nghiêm khắc, và chú và mọi người phải cảm ơn cô Út vì điều đó. Bởi vì thầy không nghiêm thì trò khó giỏi con ạ. Chú mừng vì cô Út đã không quản công khó nhọc dạy con từng chút một, từ cách nhả hơi lấy chữ luyến láy, để con có được giọng ca đầy nội lực như ngày hôm nay. Chính cô Út là người truyền ngọn lửa yêu dân ca vào con, nghiêm khắc ngày đêm dạy dỗ con, để hôm nay khi con cất tiếng hát ngọt ngào thì chú biết bên cạnh tài năng sẵn có, con đã phải rèn luyện cực khổ mỗi ngày với cô Út như thế nào.

Nhưng chú cũng nghĩ từ sau thành công với cuộc thi GHVN, bước ngoặt trong cuộc đời con đã xảy ra. Bây giờ con đã là một ca sĩ nổi tiếng được nhiều người mến mộ, đã đến lúc con phải có sự chuẩn bị, đầu tư nghiêm túc hơn cho sự nghiệp của mình. Với sự hướng dẫn của cô Út, con đã có khởi đầu rất tốt, nhưng để tiến xa hơn trong sự nghiệp, chỉ cô Út không là không đủ con ạ. Con còn phải học thanh nhạc, luyện giọng nhiều hơn nữa với những người hướng dẫn chuyên nghiệp. Cho nên, chú hoàn toàn nhất trí với việc con ký hợp đồng với Quang Lê để có những hướng phát triển mới trên con đường ca hát của mình.

Duy chỉ có một điều chú lo lắng, và chú nghĩ mọi người hâm mộ con cũng có cùng suy nghĩ như chú. Đó là “có vẻ” mọi việc đang tiến triển quá nhanh chóng với con. Nói cách khác, con đang nổi tiếng nhanh quá. Điều đó không có gì khó hiểu với tài năng của con, nhưng chú sợ vì chú đã thấy nhiều nghệ sĩ thành công quá sớm khi tuổi đời còn rất trẻ đã không giữ được mình, vì áp lực của danh vọng tiền bạc mà trở nên sa ngã, tự phụ rồi đánh mất hình ảnh đẹp của mình trong lòng công chúng. Ở Mỹ, chú còn nhớ hồi đó chú rất thích cô bé Miley Cyrus đóng trong loạt phim Hanna Montana của hãng Walt Disney. Cô bé nổi tiếng cũng bằng tuổi con bây giờ, rất dễ thương, đáng yêu và trong sáng. Nhưng giờ thì với sự thành công, tiền bạc đến quá nhanh khi cô còn quá nhỏ nên càng lớn cô càng đánh mất hình tượng đẹp đẽ của mình. Ở Việt Nam cũng có nhiều trường hợp tương tự nhưng chú không tiện dẫn chứng.

Điều chú muốn nói với con là chú rất sợ nếu một ngày nào đó con đi vào vết xe đổ của những người đó. Con đã có thành công rất lớn so với tuổi của con. Con được người hâm mộ tặng nhiều quà cáp, điện thoại mới đắt tiền. Mới đây con còn được chú Quang Lê mua một cái đồng hồ mới, mắc đến nỗi đa số bạn cùng lứa tuổi của con nằm mơ cũng không có được. Và với hợp đồng mới ký đây, con có thu nhập hàng tháng, tuy không tiết lộ, nhưng chắc chắn thuộc “hàng khủng” so với cả người lớn chứ chưa nói đến các bé bằng tuổi con. Chú sợ vì bây giờ tuy con còn nhỏ tuổi, còn ngây thơ chưa ý thức được, nhưng 2, 3 năm sau khi con đã lớn hơn, con sẽ so sánh sự thành công của mình với các bạn đồng lứa, có những ảo tưởng về năng lực bản thân. Rất dễ đánh mất mình, con ạ!

Chú sợ nhưng hy vọng gia đình con sẽ luôn sát cánh bên con, giữ cho đôi chân con ở trên mặt đất. Chính những người thân nhất của con như ba mẹ, cô Út hay chị ruột là những người đóng vai trò quan trọng nhất cho sự thành công lâu dài của con đó. Con sắp bước vào tuổi “teen”, độ tuổi có nhiều thay đổi về tâm sinh lý nhất, và cũng là độ tuổi “dễ nổi loạn”nhất của đời con người. Con còn nhỏ nên còn dạ thưa rất ngoan, nhưng lớn hơn một chút, con sẽ có suy nghĩ của riêng con, và sẽ bắt đầu đặt câu hỏi về sự áp đặt của người lớn tới những quyết định của mình. Chú hy vọng đến lúc đó, con sẽ vẫn giữ được nét hồn nhiên, đáng yêu cùng giọng hát ngọt ngào đầy truyền cảm như bây giờ.

Dù có như thế nào đi nữa, chú vẫn luôn sát cánh ủng hộ con. Con biết không, kể từ khi biết con, ngày nào chạy xe chú cũng bật nhạc của con lên, ca nghêu ngao đến khản cả giọng. Tuần đầu biết con, chú nghe nhạc của con nhiều đêm không ngủ đến 5, 6 giờ sáng mà không chán. Chú chưa bao giờ hâm mộ ca sĩ nào như vậy hết! Mà với giọng hát của con, chú đã hoàn toàn bị chinh phục, và thêm yêu những bài dân ca trữ tình ngọt ngào, thấm đẫm tình quê hương sông nước Nam Bộ. Nghe con hát, mà nhiều lúc chú tưởng tượng mình về Việt Nam, rồi bắt xe đò về miền Tây chơi, trên xe bác tài mở nhạc Phương Mỹ Chi, ngoài cửa sổ là cánh đồng lúa xanh rờn chảy dài như bất tận. Thật là vui thú biết bao.

Cuối thư chú chúc con luôn khỏe mạnh, học giỏi, luôn dễ thương đáng yêu như bây giờ. Chú xin lỗi vì những lời chú muốn nói quá nhiều, thành ra viết quá dài dòng lê thê, mong con lượng thứ. Nhưng như vậy mới có thể giãi bày hết những gì trong lòng chú bấy lâu nay. Chú cảm ơn con và gia đình vì đã mang lại cho chú, cho đời một giọng ca đậm đà bản sắc dân tộc, cho chú thêm yêu Việt Nam mà bấy lâu chú xa cách. Một lần nữa, chúc con thành công và thật nhiều sức khỏe để đóng góp cho đời, cho người nha con!

Thương con lắm.

Thân,


Nghĩa Trọng Mai
San Jose, CA
10 giờ 55 phút
Ngày 18 tháng 10 năm 2013



Mong con luôn giữ được sự hồn nhiên và nụ cười này. Ảnh: Internet
Mong con luôn giữ được sự hồn nhiên và nụ cười này. Ảnh: Internet

Để có thành công như hôm nay, người con phải cảm ơn nhiều nhất là cô Út của con đó. Ảnh: thanhnien.com.vn
Để có thành công như hôm nay, người con phải cảm ơn nhiều nhất là cô Út của con đó. Ảnh: thanhnien.com.vn

Gia đình chính là chỗ dựa vững chắc nhất của con. Ảnh: kenh14.vn
Gia đình chính là chỗ dựa vững chắc nhất của con. 
Nguồn:Nghĩa Trọng Mai

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét